“Mỗi người có những cách khác nhau để giữ lại tình yêu cho
riêng mình, vì chẳng muốn tỉnh giấc thế nên dừng lại là cách để giữ trọn cho
mình Cả một trời thương nhớ". Đó là tâm trạng mà tôi thấy nó rất phù hợp với
bài “Cự Tuyệt” mới phát hành của Hồ Ngọc Hà.
Bài hát gợi cho tôi khung cảnh vào một buổi hoàng hôn tắt nắng
cùng những cơn mưa hè, chàng trai vì không muốn những khó khăn tương lai mà khiến
tình yêu của họ đến hồi đổ vỡ trong đau thương nên đã chủ động “chia tay sớm bớt
đau khổ”. Bài hát là lời chàng trai nhắn nhủ cho cô gái cùng những cảm xúc của
cô.
“Thật buồn khi chẳng thể thành đôi
Vì sau trước cũng vậy thôi
Hoàng hôn tắt thấy sao được lối”.
Không thấy được lối bởi bóng tối của đêm đen hay chính bởi sự
tăm tối sau một cuộc tình tan vỡ. Có lẽ cả hai người đều nhận thấy cuộc tình
này không thể đi đến cuối cùng. Trước sau gì thì cũng phải chia xa, nhưng dù xa
trước hay xa sau thì nỗi đau nào cũng hiện hữu.
“Em cứ bước cứ ngước nhìn thôi
Ngàn câu hỏi không thể cất lời
Sợ rằng quay đầu nước mắt lại rơi”
Sự dằn vặt, đau khổ lớn nhất không phải là lời cự tuyệt mà
chính là chia tay nhưng không hiểu tại sao. Không phải không thể chấp nhận được
sự thật bản thân thất bại trong cuộc tình mà điều không thể buông bỏ được chính
là luôn tự hỏi: mình đã làm sai điều gì hay vì sao người không thể bước tiếp
cùng ta. Chân cất bước, mắt ngước nhìn, không phải vì mình vẫn đủ sức để ra đi
kiêu hãnh mà chỉ vì bản thân đang ngăn chặn dòng nước mắt đã đong đầy những
khóe mắt. Chỉ cần một cái nghiêng mặt, cả đại dương yêu thương ấy sẽ tuôn trào.
Càng không thể ngoảnh đầu lại, không phải vì bản thân đã dứt tình mà chỉ cần
nhìn vào hình bóng đó, sợ rằng thể diện cuối cùng bản thân cũng không thể giữ
được.
Anh và em gặp nhau ngay hiên nhà anh. Em ôm chặt anh như thể
sau bao ngày không gặp hay chính em cũng hiểu rằng đây sẽ là cái ôm cuối cùng.
“Em ôm chặt anh và không muốn cách xa
Anh đẩy em ra: “Chúng ta nên dừng lại em à
Em bên ai đi, và lo nghĩ tương lai
Giờ anh giữ em lại, chính anh là người sai”
Em không quan tâm lý do của anh là sự thật hay chỉ là lời biện
minh vì hết yêu hay anh đã có người khác. Anh nói em nên đến với người khác vì
anh nghĩ cho tương lai của em. Bên anh, em sẽ không hạnh phúc như em muốn. Để
em đi là lựa chọn đúng đắn anh có thể làm cho em hay sao? Thật ra, sự tự ti về
thân phận, gia cảnh của anh, em đều hiểu. Nhưng anh à, hạnh phúc hay khổ đau
thì đó phải là sự lựa chọn của em. Anh đã đặt mình vào vị trí của em để lựa chọn
thay em. Nhưng anh không phải là em nên anh không thể biết rằng chịu khổ cùng
anh có phải là hạnh phúc em mong muốn hay không?
“Bây giờ thà đau, đừng để về sau
Khi cả hai yêu quá mới nhận thấy là
Tháng ngày về sau, ta chịu đựng nhau
Hiểu tình yêu chúng ta chẳng phải tất cả”
Em không biết nỗi đau sau này sẽ đau nhiều hơn hay không. Điều
bây giờ em biết là em thật sự đang rất đau anh à. Sau này, em không biết tình
yêu có thể giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn hay không và quan trọng là cuộc
sống có bào mòn tình yêu của chúng ta hay không nhưng tương lai là điều mơ hồ
chẳng ai biết trước được. Thứ em có thể cảm nhận chính là hiện tại, bây giờ,
anh đã không còn dũng cảm cùng em bước tiếp và điều đó làm em đau hơn nhiều những
điều mà em chịu đựng vì anh.
“Cần ai đó để em có một tình yêu đẹp như giấc mơ
Ngày ấy em sẽ hạnh phúc hơn bây giờ”
Câu này của anh thì em hoàn toàn đồng ý. Em cũng muốn có một
tình yêu đẹp như giấc mơ. Nhưng sao anh không là người cùng em vẽ nên giấc mơ
đó. Anh có bao giờ hỏi giấc mơ tình yêu của em là gì chưa? Đó thật sự là giấc
mơ của em hay chính là giấc mơ anh tự vẽ cho người anh yêu. Nếu thế thì anh thật
tệ. Tệ khi tự mình vẽ ra giấc mơ quá to lớn để chính bản thân anh cũng không thể
là một phần của giấc mơ đó.
“Em là người tốt, sau này mai mốt
Ắt gặp một người thương em hơn cả anh
Một người luôn nắm chặt tay, luôn có mặt ngay
Cuộc sống em khác xa như vậy”
Em có tốt đến thế nào thì cũng chẳng có nghĩa lý gì khi người
khác không công nhận điều đó. Anh hiểu em đến nhường nào mới thấy em tốt đến nỗi
anh không thấy mình xứng đáng. Nhưng thay vì anh cố gắng phấn đấu để mình đủ khả
năng đón nhận những điều tốt đẹp thì anh lại chọn cách cự tuyệt, khước từ những
điều mà anh cho là “quá tốt để có được”. Vậy thì cả đời này anh sẽ không nhận
được điều gì tốt đẹp à.
Và anh cũng nên hiểu rằng: yêu nhau không phải lúc nào cũng
phải bên nhau. Chỉ cần hướng về nhau và biết đối phương đang phấn đấu vì mình
thì còn hạnh phúc nào bằng. Một người đàn ông mà chỉ có tình yêu thì cũng là
người đàn ông không nên yêu. Có thể hiện tại anh không có gì hết, nhưng em tin
sự phấn đấu vì tình yêu sẽ khiến anh trở thành người vĩ đại, không trong địa vị
xã hội thì ít nhất là trong tim của em.
Dẫu có chọn anh hay không thì cuộc đời em cũng sẽ khác, chắc
chắn là vậy. Vì tương lai luôn thay đổi và phát triển. Nên một khi chọn anh thì
em đã chọn luôn tương lai của anh rồi.
“Nếu dừng lại đây, em sẽ tìm cách
Để mình rời xa mãi chẳng hề muốn quay lại
Dừng nhé anh, hãy rời bước, khi mưa tạnh”
Không dễ gì để thay đổi suy nghĩ của một người chỉ vì những
lời nói. Thế nên, nói với anh những lời đó, em chỉ mong rằng sau này khi anh đủ
yêu thương và tôn trọng bản thân mình thì lúc người mới đến, dù họ có ngang tầm
với anh không thì anh cũng đủ yêu thương mình và người đó để mở rộng vòng tay
ôm lấy hạnh phúc của mình. Em sẽ ra đi và sẽ không quay lại. Nhưng cơn mưa này
là lý do cuối cùng để em ôm anh và sẽ rời bước khi mưa tạnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét